"Có một giai đoạn trong đời, ta giật mình nhận ra bên cạnh chẳng còn một ai là đủ thân thiết nữa. Tất cả các mối quan hệ đều là thường thường, xã giao trong xã hội. Có thể nói, có thể cười, có thể đi ăn chung, nhưng không thể thật lòng quan tâm, lắng nghe ta tâm sự. Chẳng tìm nổi một người khiến ta muốn kể, muốn thể hiện hết mình. Gia đình cũng chỉ yêu thương, giúp đỡ, nhưng không đủ tinh tế để sẻ chia. Có một giai đoạn trong đời, ta giật mình nhận ra: Ồ, thì ra mình cô độc thế đấy."

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐỜI NÀY NHIỀU NGƯỜI LẠ LẮM

Đơn phương ly hôn vì mẹ chồng

Nếu không có Thế Tôn xuất hiện giữa trần gian thì chúng con đang là những kẻ vừa độc ác vừa khốn cùng, sống với nhau mà sẽ không biết thương nhau, mỗi một ngày trôi qua sẽ là thêm một ngày chất chồng tội lỗi.