CHẲNG MUỐN LÀM NGƯỜI LỚN
Tớ chẳng muốn làm người lớn đâu
Công danh, sự nghiệp nhức cả đầu
Cơm, áo, gạo, tiền lo bạc tóc
Việc nhà, việc nước mệt phờ râu.
Tớ chẳng muốn làm người lớn đâu
Tiền tài, danh vọng mất lòng nhau
Mưu toan, đấu đá như cơm bữa
Chẳng phải vào tai cũng trúng đầu.
Tớ chẳng muốn làm người lớn đâu
Thước nào đo được dạ nông sâu
Hiểm họa, tai ương luôn rình rập
Sểnh chút người ta đẩy xuống lầu.
Tớ chẳng muốn làm người lớn đâu
Nhân tình thế thái nghĩ thêm sầu
Vàng thau thật giả giờ lẫn lộn
Thói đời đen bạc thấy mà đau.
Tớ chỉ muốn làm con nít thôi
Đói ăn, mệt ngủ, khỏe lại chơi
Vấp ngã có mẹ cha đỡ dậy
Chẳng phải buồn lo chuyện ở đời...
Thơ: Bùi Mai Thành
Nhận xét
Đăng nhận xét