LUẬN VỀ BẠN & BÈ
Người xưa từng đúc kết
Về bằng hữu ở đời:
“Bạn bè đầy thiên hạ,
Tri kỷ được mấy người?”
Lúc nào ta say nhất
Mới biết mình yêu ai
Bởi khi ta tỉnh táo
Lý trí xen vô hoài.
Tương tự, khi ta bệnh
Biết ai người thương ta
Bởi bình thường khỏe mạnh
Luôn vui vẻ cả nhà.
Khi ta giành chiến thắng
Vẻ vang trên võ đài
Bạn bè reo, thán phục
Đã biết ta là ai.
Chỉ khi ta nằm xuống
Bất lực và cô đơn
Bấy giờ ta mới hiểu
Ai cứu rỗi linh hồn?
Những người bạn thực thụ
Luôn có mặt bên ta
Cả khi tăm tối nhất
Như trắng tay, mất nhà...
Bè mà mang danh bạn
Sẽ cao chạy xa bay
Vì sợ ta cầu cạnh
Làm phiền họ lúc này.
Nhiều khi vô tư quá
Biến mình thành miếng mồi
Tự rước về tai họa
Trước những kẻ thịt xôi.
Họ sẵn sàng gắp lửa
Bỏ vào tay bạn mình
Thật vô phương cứu chữa
Cho những kẻ cạn tình.
Mọi người nên tỉnh táo
Để chọn bạn mà chơi
Kẻo đến khi đụng chuyện
Mới tỉnh, muộn quá rồi!
Để biết ai là bạn
Thật dễ, lúc lâm nguy
Còn khi đã hoành tráng
Bạn cả vốc, thiếu gì!
LUẬN VỀ BẠN & BÈ
- Vĩnh Nam -
Nhận xét
Đăng nhận xét