Người đến bởi nợ đầy Người đi bởi duyên cạn
Trăm triệu hạt mưa rơi
Không hạt nào rơi nhầm chỗ
Tất cả người, ta từng gặp
Không một người ngẫu nhiên
Người đến bởi nợ đầy
Mọi thứ đều là duyên phận an bài
Hà tất phải cưỡng cầu...
Trăm triệu hạt mưa rơi
Nhận xét
Đăng nhận xét