Khi nghèo họ bảo mình hèn Khi giàu họ lại, cứ khen mình hoài Không tiền chẳng thấy còn ai Nhiều tiền họ xếp, hàng dài đợi ta.
Khi nghèo họ bảo mình hèn
Khi giàu họ lại, cứ khen mình hoài
Không tiền chẳng thấy còn ai
Nhiều tiền họ xếp, hàng dài đợi ta.
Nhân tình thế thái, khiến ta đau lòng
Nghèo thì chẳng có ai mong
Nhưng vì kém phước, long đong khổ đời.
Hên xui duyên phận do trời
Đều là nhân quả, khó lời phân bua
Làm ăn lúc thắng khi thua
Trời đất cũng vậy, tùy mùa đổi thay.
Nhân duyên phận số đời này
Sang hèn được mất, nợ vay luân hồi
Tiền tài chỉ tạm mà thôi
Một cơn sóng nhỏ, cuốn trôi Dã tràng.
Đời người chớ có vội vàng
Khen chê tự đại, chẳng mang lại gì
Thành tâm sống biết cho đi
Nhân lành giống tốt, từ bi độ đời!
Nhận xét
Đăng nhận xét