TIẾU NGẠO GIANG HỒ

 TIẾU NGẠO GIANG HỒ có một tình tiết nhỏ nhưng sâu sắc của tác giả Kim Dung.

Lệnh Hồ Xung bị thương được ni cô Nghi Lâm giúp chạy trốn kẻ thù. Hai người lạc giữa cánh đồng, đói và khát. Lệnh Hồ Xung mất máu nên khát nước, nhìn quanh có vườn dưa hấu, nhờ ni cô Nghi Lâm hái cho một trái ăn đỡ khát. Ni cô Nghi Lâm không dám hái vì sợ phạm tội trộm cắp. Lệnh Hồ Xung cười chọc đùa, "thế để cho tôi chết khát so với việc xin đỡ trái dưa cứu tôi sống, tội nào nặng hơn?"
Nghi Lâm chợt tỉnh ra.
Tội và phước không đơn giản, ai nhìn một phía sẽ không hiểu, rồi bị rơi vào Giới cấm thủ cố chấp.
Nuốt giun chữa bệnh rồi khỏe mạnh tu hành phụng sự cuộc đời, như thế tốt hơn hay sợ sát sinh để cho bệnh èo uột mãi trở thành gánh nặng cho mọi người?
Đáp, tìm loại thuốc không có sát sinh.
Hỏi, thuốc khác đã thử qua hết rồi, không kết quả, chỉ nuốt địa long vài ngày đã bình phục. Vậy có tội gì ghê gớm chăng?
Nhiều vị thuốc có thành phần từ động vật. Ngay cả thuốc hóa dược cũng phải thử nghiệm rất nhiều lần trên mạng sống của động vật.
Điều quan trọng là đừng cố chấp hẹp hòi nhìn một chiều mà không thấy hết nhân quả tội phước, quan trọng là dùng thuốc rồi phải sống tu hành phụng sự, quan trọng là đừng lạm dụng thụ hưởng quá nhiều thức ăn động vật để cho ngon miệng mà tích lũy nghiệp lâu dài nguy hiểm.
ST.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐỜI NÀY NHIỀU NGƯỜI LẠ LẮM

Đơn phương ly hôn vì mẹ chồng

Nếu không có Thế Tôn xuất hiện giữa trần gian thì chúng con đang là những kẻ vừa độc ác vừa khốn cùng, sống với nhau mà sẽ không biết thương nhau, mỗi một ngày trôi qua sẽ là thêm một ngày chất chồng tội lỗi.