Có bao nhiêu người đang lãng phí cuộc sống của chính mình?
Trong cuộc sống này, rất nhiều người đều
đang “đợi”. Đợi chờ gì đây? Đợi tương lai, đợi lần sau, chờ khi nào có
điều kiện, chờ cơ hội tốt, đợi khi nào có tiền…
Nhưng sau này…
Đợi rồi đợi mãi, đợi đến khi hết duyên, đợi đến khi vô phận, đợi đến khi không còn thanh xuân nữa.
Đợi đến cuối cùng, đến khi không còn sức khỏe, đến khi không còn cơ hội, không còn sự lựa chọn nào nữa.
Đợi đến tiếc nuối, đợi đến vô vọng, đợi đến hối hận muộn màng.
Đặc biệt là những bậc cha mẹ:
Đợi đến khi con cái biết đi thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi con cái đi học thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi con cái đỗ đại học thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi con cái tìm được công việc ổn định thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi con cái tìm được bạn đời thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi con cái lập gia đình thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi con sinh con đẻ cái thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi các cháu biết đi thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi các cháu đi học thì cha mẹ an tâm.
Đợi đến khi các cháu vào đại học thì cha mẹ an tâm.
…
Chỉ đáng tiếc là, đến cuối cùng, cha mẹ vẫn chưa hưởng thụ được một ngày thảnh thơi nào trọn vẹn.
Cuộc sống này, từng giây đều đang trôi
qua, thời gian là không đợi người, cứ chờ đợi mãi thì tới bao giờ? Đến
khi không còn chút cơ hội nào rồi mới ngoảnh đầu lại, hối hận về những
gì đã xảy ra trong đời sao?
Ảnh minh họa: Pixabay.
Các bạn
thân mến, chúng ta thường nghĩ “đợi một chút” không có gì to tát cả. Kì
thực một giây hai giây, rồi khi tích tụ lại, chúng ta đã “đợi” không
biết bao nhiêu năm, lãng phí không biết bao nhiêu thời gian đời người…
Mà đời người lại có những thứ không thể đợi:
Niềm vui không thể đợi, bởi vì khi khoảnh khắc ấy qua đi, vĩnh viễn sẽ không trở lại nữa.
Sức khỏe không thể đợi, bởi vì khi sức khỏe không còn nữa thì đời người cũng chẳng còn gì cả.
Giáo dục không thể đợi, bởi vì khi cây con bị mục nát, lớn lên rồi rất khó phát triển bình thường.
Hiếu thuận không thể đợi, vì khi cha mẹ mất rồi thì có muốn hiếu thuận cũng chẳng còn cơ hội nữa.
Tình bạn không thể đợi, bởi vì khi tình bạn trở nên tẻ nhạt rồi, muốn hàn gắn lại là điều không thể.
Thanh xuân không thể đợi, bởi vì thời gian khi đã trôi qua, có bao nhiêu tiền cũng chẳng mua lại tuổi trẻ được nữa.
Đời người
vội vội vàng vàng, đừng để lại những điều hối tiếc, nắm chắc thời gian
mà nỗ lực hết sức mình mới là điều quan trọng nhất. Trân trọng duyên
phận, trân trọng từng cơ hội, khoảnh khắc được sống, trân trọng thời
gian cũng chính là trân trong sinh mệnh của bản thân chúng ta.
Thời nay lắm kẻ “ngứa nghề” Việc mình không phải cũng đề, cũng truy M.iệng m.ồm chẳng để làm chi Để buôn, để thổi, để đi bao đồng Chả lo việc vợ việc chồng Mà lo thiên hạ, đèo bồng tứ thân… Thói đời đo đếm đong, cân Cũng vì có một chữ “Ngân” mà sầu Hỏi trong thiên hạ muôn màu Ai thời biết trước nghèo giàu hèn sang? Hỏi người trên khắp thế gian Đến khi nhắm mắt sẽ mang được gì? Cớ sao tranh cạnh nhất, nhì? Cớ sao tiếng bấc tiếng chì hại nhau? Cớ gì gieo oán cho sâu? Cớ gì th.âm đ.ộc những câu bôi người Cớ chi vu vạ những lời Biến không thành có, hại đời trung can… Thói đời thường lắm kẻ gian Khéo che mặt nạ ngụy trang tốt lành Đến khi lột xuống rõ rành Muộn màng hối tiếc cũng đành ngậm cay Người ơi! Chớ tưởng mình hay Hại người hôm trước…Hôm nay…Hại mình!!! Nguồn ảnh: Mape Academy Nguồn: ST #MennguyenCz #phattrienbanthan #phattrientuduy #tamlycuocsong
https://vnexpress.net/don-phuong-ly-hon-vi-me-chong-4419739.html Đọc bài: "Tìm cách đối phó mẹ chồng tương lai" tôi lại nhớ mình từng có một bà mẹ chồng khiến bản thân mệt mỏi. Tìm cách đối phó mẹ chồng tương lai 69 Khi kết hôn, tình yêu có chết đi? Đó là điều tôi luôn tự hỏi trước đây khi đêm nào gối cũng đẫm nước mắt vì chuyện nhà chồng. Tôi và anh quen nhau thời đi xuất khẩu lao động. Mấy năm cực khổ nơi xứ người khiến chúng tôi gắn bó và ngày trở về đã đi đến đám cưới lãng mạn. Ai cũng chúc phúc cho tôi vì có chồng giỏi giang, yêu thương vợ. Chỉ có điều tôi chưa có cơ hội gặp gỡ bên nhà anh để hiểu tính cách mọi người. Chồng dẫn tôi về giới thiệu hai lần và đám cưới diễn ra. Tôi cũng không nghe anh nói gì nhiều về bố mẹ, chỉ bảo bố mẹ thương con trai lắm nên khuyên tôi cứ thoải mái sống. Cưới xong chúng tôi mua nhà ở riêng, cách nhà bố mẹ chồng 20 km. Tiền cưới chúng tôi biếu lại bố mẹ chồng và mua thêm các trang thiết bị mới tiện nghi cho bố mẹ. Tôi mua tặng chiếc lap...
Nhận xét
Đăng nhận xét