Người
gác cửa muốn chia sẻ nỗi vất vả với Chúa Jesus, nhưng quả thực những
điều mắt thấy tai nghe lại không phải như những gì mà anh ta nghĩ.
Có
một câu chuyện, kể rằng: Ở Bắc Âu có một giáo đường, nơi đó có một bức
tượng Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, kích cỡ gần bằng người
bình thường. Bởi vì nơi đây được mọi người cho là cầu được ước thấy, rất
linh thiêng, bởi vậy người khắp nơi tấp nập đến đây cầu nguyện, lễ bái,
dòng người đông như trẩy hội.
Mọi việc đều có sự an bài, cho dù là thuận cảnh, nghịch cảnh, cần dũng cảm đón nhận an bài đó. (Ảnh: Pinterest)
Trong
giáo đường có một người gác cửa, mỗi ngày nhìn thấy Chúa Jesus trên
thập tự giá, đều phải lắng nghe lời cầu nguyện của nhiều người như vậy,
cảm thấy không đành lòng, nên hy vọng có thể chia sẻ nỗi vất vả với Chúa
Jesus. Một hôm, ông ta hướng đến Chúa Jesus bày tỏ tâm nguyện này.
Thật bất ngờ, ông nghe được một giọng nói: “Tốt
lắm! Ta sẽ xuống dưới canh cửa cho anh, còn anh thì sẽ lên thập tự giá
thay ta. Nhưng mà, có một điều kiện, bất luận anh thấy cái gì, nghe được
điều gì, đều không được nói câu nào”. Người đàn ông này cảm thấy có thể làm được, thấy yêu cầu này thật đơn giản.
Vì
thế Chúa Jesus xuống dưới, còn người đàn ông gác cửa thì thay thế vị
trí của Chúa Jesus. Bởi vì kích cỡ của bức tượng cũng tương đương với
người thật, nhìn cũng không thấy sai biệt nhiều lắm, vậy nên những người
đến cầu nguyện cũng không nghi ngờ gì. Và người đàn ông này cũng như đã
hứa, đóng giả Chúa Jesus, im lặng không nói gì.
Dòng
người lui tới nối liền không dứt, bọn họ khẩn cầu, có điều hợp lý, có
điều không hợp lý. Nhưng bất kể như thế nào, người gác cửa đóng giả Chúa
Jesus đều cố nén không nói gì, bởi vì nhủ lòng mình phải tuân thủ lời
hứa.
Đến một ngày, có một vị thương
nhân giàu có đi tới, sau khi cầu nguyện xong thì quên mất không mang
theo túi của mình. Người gác cửa nhìn thấy, muốn gọi vị thương nhân kia
quay lại, nhưng mà cuối cùng phải nhịn lại không thể nói. Tiếp sau đó,
có một người nghèo khổ rách rưới đi đến, cầu nguyện Chúa Jesus giúp anh
vượt qua cuộc sống khó khăn này. Khi chuẩn bị rời đi thì phát hiện một
cái túi to, bèn mở ra thì thấy bên trong có rất nhiều tiền. Anh ta mừng
rỡ, nói rằng Chúa Jesus thật linh nghiệm, cầu được ước thấy, phủ phục
cảm tạ rồi rời đi.
Trên thập tự giá,
người gác cửa chứng kiến tất cả chuyện này, muốn mở miệng nói túi tiền
kia không phải của anh. Nhưng mà vì ước định lúc trước, nên đành phải
nhịn lại không thể nói. Kế tiếp có một người thanh niên trẻ tuổi bước
vào, anh này chuẩn bị lên thuyền ra biển, nên đến cầu khẩn Chúa Jesus
cho mình được may mắn bình an.
Đang
lúc chuẩn bị rời đi thì vị thương nhân lúc trước đột nhiên xông tới, túm
lấy vạt áo người thanh niên trẻ tuổi này, yêu cầu trả lại túi tiền.
Người thanh niên không hiểu chuyện gì, vậy là hai người cự cãi ầm ĩ cả
lên. Lúc này, trên thập tự giá, người gác cửa đóng giả Chúa Jesus rốt
cuộc nhịn không được, đành phải mở miệng nói. Chuyện được nói ra rõ
ràng, vị thương nhân liền đi tìm người nghèo khổ kia để đòi lại tiền,
còn người thanh niên trẻ tuổi cũng vội vã rời đi để kịp giờ lên thuyền
ra biển.
Lúc này Chúa Jesu thật mới bước ra, chỉ tay lên thập tự giá nói: “Anh xuống đây đi! Vị trí kia anh không thể đảm trách được”. Người gác cửa nói: “Tôi đem sự thật nói ra, bảo vệ lẽ phải, chẳng lẽ không đúng sao?”
Chúa Jesus nói: “Anh
biết được gì chứ? Vị thương nhân kia cũng không thiếu tiền, cái túi
tiền kia bất quá chỉ là dùng để ăn chơi trác táng, nhưng đối với người
nghèo kia lại có thể là sinh kế cứu sống cả nhà; đáng thương nhất chính
là người thanh niên trẻ tuổi, nếu vị thương nhân cứ gây sự với cậu ta,
dây dưa làm lỡ thời gian của cậu ấy, thì may ra có thể bảo toàn tính
mạng, còn bây giờ lên thuyền, đã bị đắm chìm trong biển nước rồi”.
Câu
chuyện ngắn này đã cho chúng ta thấy được nhiều điều ý nghĩa. Trong
cuộc sống hàng ngày, người ta thường kỳ vọng những điều tốt nhất, và khi
hễ không được như ý nguyện, thì vội than thân trách phận, thậm chí than
trách ông trời bất công đối với mình.
Tuy
nhiên, những điều chúng ta nhìn thấy và cho là đúng nhưng chưa hẳn đã
đúng, điều cho là không tốt, lại chưa hẳn đã không tốt. Người xưa cũng
thường nói, trong cái rủi có cái may, trong họa lại có phúc. Vậy nên,
chúng ta nên tin tưởng rằng, những điều xảy ra trước mắt, cho dù là
thuận cảnh hay nghịch cảnh, thì tất thảy đều là những an bài tốt nhất
đối với mình. Bởi vậy, mới có câu nói rằng, thuận theo tự nhiên cũng là
một loại phúc.
Thời nay lắm kẻ “ngứa nghề” Việc mình không phải cũng đề, cũng truy M.iệng m.ồm chẳng để làm chi Để buôn, để thổi, để đi bao đồng Chả lo việc vợ việc chồng Mà lo thiên hạ, đèo bồng tứ thân… Thói đời đo đếm đong, cân Cũng vì có một chữ “Ngân” mà sầu Hỏi trong thiên hạ muôn màu Ai thời biết trước nghèo giàu hèn sang? Hỏi người trên khắp thế gian Đến khi nhắm mắt sẽ mang được gì? Cớ sao tranh cạnh nhất, nhì? Cớ sao tiếng bấc tiếng chì hại nhau? Cớ gì gieo oán cho sâu? Cớ gì th.âm đ.ộc những câu bôi người Cớ chi vu vạ những lời Biến không thành có, hại đời trung can… Thói đời thường lắm kẻ gian Khéo che mặt nạ ngụy trang tốt lành Đến khi lột xuống rõ rành Muộn màng hối tiếc cũng đành ngậm cay Người ơi! Chớ tưởng mình hay Hại người hôm trước…Hôm nay…Hại mình!!! Nguồn ảnh: Mape Academy Nguồn: ST #MennguyenCz #phattrienbanthan #phattrientuduy #tamlycuocsong
https://vnexpress.net/don-phuong-ly-hon-vi-me-chong-4419739.html Đọc bài: "Tìm cách đối phó mẹ chồng tương lai" tôi lại nhớ mình từng có một bà mẹ chồng khiến bản thân mệt mỏi. Tìm cách đối phó mẹ chồng tương lai 69 Khi kết hôn, tình yêu có chết đi? Đó là điều tôi luôn tự hỏi trước đây khi đêm nào gối cũng đẫm nước mắt vì chuyện nhà chồng. Tôi và anh quen nhau thời đi xuất khẩu lao động. Mấy năm cực khổ nơi xứ người khiến chúng tôi gắn bó và ngày trở về đã đi đến đám cưới lãng mạn. Ai cũng chúc phúc cho tôi vì có chồng giỏi giang, yêu thương vợ. Chỉ có điều tôi chưa có cơ hội gặp gỡ bên nhà anh để hiểu tính cách mọi người. Chồng dẫn tôi về giới thiệu hai lần và đám cưới diễn ra. Tôi cũng không nghe anh nói gì nhiều về bố mẹ, chỉ bảo bố mẹ thương con trai lắm nên khuyên tôi cứ thoải mái sống. Cưới xong chúng tôi mua nhà ở riêng, cách nhà bố mẹ chồng 20 km. Tiền cưới chúng tôi biếu lại bố mẹ chồng và mua thêm các trang thiết bị mới tiện nghi cho bố mẹ. Tôi mua tặng chiếc lap...
Nhận xét
Đăng nhận xét