4 CÁCH TRẢ NGHIỆP

https://suphu.org/4-cach-tra-nghiep/

THỨ NHẤT LÀ TA TRẢ NGHIỆP BẰNG NHỮNG TAI NẠN VÔ TÌNH.

Ví dụ như mưa bão cuốn người đó chết, hoặc đi ngang cây sập xuống đè chết, đang đi trên cầu thì cầu sập phải rớt xuống sông chết, đang đi trên đồng ruộng bị sét đánh chết… Đó là những tai nạn vô tình và cũng là trường hợp thứ nhất phải trả nghiệp quá khứ. Nghĩa là những chúng sinh mà ta làm tổn hại họ kiếp xưa đó, họ không có mặt để đòi nợ mình, mà ta chỉ bị chết do giật điện hay lửa cháy thôi. Nghĩa là ta không gặp lại oan gia đời xưa của mình, những người bị ta hại ngày trước kiếp này họ không trực tiếp đòi nợ ta, ta chỉ bị chết một cách vô tình do tai nạn thôi.

THỨ HAI LÀ OAN GIA ĐỐI MẶT.

Người mà kiếp xưa bị mình hại, bây giờ gặp lại, họ đòi nợ mình. Trường hợp này khác với tai nạn vô tình, tai nạn vô tình là ta chết một cách bất ngờ do tai nạn như chết cháy hay điện giật… Còn trường hợp thứ hai là chính người mà ta gây oan trái, bây giờ họ tìm gặp ta và họ ra tay.
Ví dụ như có hai người bạn thân sống với nhau rất vui vẻ, trong một lần họ đã gây gổ đánh nhau, một người không kềm được cơn nóng giận đã cầm cây đập vào gáy của người bạn mình, người kia gãy cổ chết liền.
Sau đó người này bị bắt, công an điều tra mới hỏi: “Lý do, động cơ gì anh đánh chết bạn anh?” Bởi vì giết một mạng người không phải dễ, phải có một động cơ rất sâu xa. Thì người này mới nói thật: “Thật tình thì chúng tôi không có gì xích mích, không tranh giành người yêu, cũng không có xích mích về tiền bạc, tôi cũng học giỏi hơn bạn tôi nên không có gì phải ganh tị.”
Tức là khi công an tra xét ra hết, không hề có một động cơ gì nặng nề để phải giết người. “Nhưng tại sao anh lại lấy cây đập gãy cổ người ta?”
Hung thủ trả lời: “Thưa các anh, sự thật là tôi cũng không biết tại sao, tôi rất thương nó, chúng tôi rất thương nhau, có gì cũng chia sẻ với nhau cả, trong lúc cãi qua cãi lại vài lời không đáng kể, mà tôi lấy cây đập nó.” Thì đây là trường hợp oan gia đối mặt.
Đời xưa người A đã giết người B, bây giờ người B có một cái cớ vô tình mà lấy cây đập người ta chết để trả lại mối thù ngày xưa. Lúc mà nổi nóng lên, đánh chết người, chính mình cũng không ngờ, không lường trước được sao mình lại ra tay nặng đến thế. Thật ra, sự ra tay của mình lại chỉ là đòi nợ cũ mà thôi. Đó là trường hợp thứ hai: Oan gia đối mặt, đòi nợ nhau.

THỨ BA LÀ NGƯỜI ĐẾN LÚC PHẢI TRẢ QUẢ BÁO VÔ TÌNH GẶP NGƯỜI GÂY NGHIỆP.

Nghĩa là hai người này chẳng có liên hệ gì với nhau trong quá khứ hết, nhưng lại có một người nổi điên lên, đến lúc nó phải gây nghiệp, phải giết một ai đó, đồng thời cũng có một người khác đã tới lúc phải lãnh quả báo, phải chết do bị giết hại, và hai người đó vô tình gặp nhau. Hai người này không phải là oan gia nhưng trùng khớp lại là một người tới lúc phải trả nghiệp và một người có tâm ác đến lúc phải gây nghiệp.
Ví dụ như có một người nổi điên lên, xả súng vào trường học, giết chết mấy chục mạng người, thì những nạn nhân ấy không phải là người ngày xưa đã giết họ, mà chỉ là do họ nuôi dưỡng ác tâm, nuôi lòng thù hận đối với xã hội, bị ảnh hưởng phim bạo lực… họ cứ muốn giết người, muốn làm anh hùng, muốn làm lọan, muốn được nổi tiếng để chứng tỏ sự bất mãn xã hội. Do nuôi dưỡng ác tâm suốt mấy năm trời, bây giờ đến lúc hành động, hắn xả súng vào dòng người, những người này chẳng có oan trái gì với nó nhưng những người bị nó bắn chết thì họ cũng đã đến lúc phải trả nghiệp, phải bị bắn chết hay bị thương. Thì đây là trường hợp mà người trả nghiệp vô tình gặp người bắt đầu gây nghiệp, do luật nhân quả vận hành.

THỨ TƯ LÀ CÓ OAN TRÁI MÀ LẠI KHÔNG CÓ ÁC TÂM NHƯNG CŨNG VÔ TÌNH GÂY TỔN HẠI.

Ví dụ có một chàng say rượu, đêm khuya kiếm chỗ ngủ. Chỗ nào không ngủ lại ra ngủ đằng sau chiếc xe của người ta. Trời đêm mờ tối, ông tài xế leo lên xe chạy cũng đâu có biết có người đang nằm ngủ đằng sau bánh xe mình, thế là vẫn lái bình thường, mà khi lái thì phải lui một cái. Còn anh này cũng hơi tỉnh tỉnh, nghĩ rằng mình nằm đằng sau bánh xe là an tòan, vì xe chạy tới chứ không chạy lui, không ngờ rằng tài xế phải lui lấy trớn chạy tới. Thế là xe cán lên người anh này lòi ruột, chết liền.
Sự thật ông tài xế này và người nằm ngủ dưới bánh xe là có oan trái với nhau, nhưng lúc xảy ra chuyện này thì ông tài xế hoàn toàn không ác tâm, không cố ý, không nóng giận như là hai người bạn hồi nảy, nhưng cũng là chính mình lái xe giết người kia để trả một cái quả gì đó. Và khi đem ra tòa xét thì ông này mắc tội ngộ sát nhẹ thôi chứ không nặng, đây là oan gia đối mặt nhưng không có ác tâm.

Nguồn Bài giảng Ý nghĩa sự Sám Hối  – Thượng tọa Thích Chân Quang

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐỜI NÀY NHIỀU NGƯỜI LẠ LẮM

Đơn phương ly hôn vì mẹ chồng

Nếu không có Thế Tôn xuất hiện giữa trần gian thì chúng con đang là những kẻ vừa độc ác vừa khốn cùng, sống với nhau mà sẽ không biết thương nhau, mỗi một ngày trôi qua sẽ là thêm một ngày chất chồng tội lỗi.