KẺ ĂN MÀY
KẺ ĂN MÀY
Ngày nọ, có một người ăn mày đến nhà Tiểu Vương xin ăn. Tiểu Vương bèn cho ông ta 10 đồng, ngày hôm sau người ăn xin này lại đến.
Lại cho 10 đồng, và sự việc cứ tiếp diễn như vậy trong 2 năm liền.
Rồi một ngày Tiểu Vương chỉ cho ông ta 5 đồng thay vì 10 đồng như trước kia. Người ăn mày bèn hỏi lại: “Sao trước kia ngài cho tôi 10 đồng, giờ ngài lại chỉ cho 5 đồng?”
Tiểu Vương đáp lại: “Ta đã kết hôn”.
Người ăn mày giận dữ tát Tiểu Vương một cái rồi lại một cái nữa, sau đó ông ta thốt lên: “Chết tiệt, sao ngươi lại cầm tiền của ta để đi nuôi lão bà nhà ngươi?”.
=> Bài học: Bài học đáng giá cho những ai muốn làm từ thiện, không nên cho không một thứ gì đó quá lâu vì nó sẽ hình thành một thói quen và tạo ra tính ì, đến cuối cùng còn phản tác dụng. Cho con cá mà không cho cần câu và chỉ cho người ta cách câu cá thì người đó mãi là kẻ ăn bám và bạn cũng sẽ trở thành một người thất bại.
Kẻ ăn mày
Ngày nọ, có một người ăn mày đến nhà Tiểu Vương xin ăn. Tiểu Vương bèn cho ông ta 10 đồng, ngày hôm sau người ăn xin này lại đến.
Lại cho 10 đồng, và sự việc cứ tiếp diễn như vậy trong 2 năm liền.
Rồi một ngày Tiểu Vương chỉ cho ông ta 5 đồng thay vì 10 đồng như trước kia. Người ăn mày bèn hỏi lại: “Sao trước kia ngài cho tôi 10 đồng, giờ ngài lại chỉ cho 5 đồng?”
Tiểu Vương đáp lại: “Ta đã kết hôn”.
Người ăn mày giận dữ tát Tiểu Vương một cái rồi lại một cái nữa, sau đó ông ta thốt lên: “Chết tiệt, sao ngươi lại cầm tiền của ta để đi nuôi lão bà nhà ngươi?”.
=> Bài học: Bài học đáng giá cho những ai muốn làm từ thiện, không nên cho không một thứ gì đó quá lâu vì nó sẽ hình thành một thói quen và tạo ra tính ì, đến cuối cùng còn phản tác dụng. Cho con cá mà không cho cần câu và chỉ cho người ta cách câu cá thì người đó mãi là kẻ ăn bám và bạn cũng sẽ trở thành một người thất bại.
Kẻ ăn mày
Người ăn mày ghé đến nhà Tiểu Vương xin ăn, Tiểu Vương bèn cho ông ta 10 đồng. Thế là hôm sau ông này lại đến.
Tiểu Vương
thương tình, cứ thế cho tiền lão ăn xin đều đặn. Đến một bữa nọ, số
tiền ông ta nhận được bỗng giảm xuống chỉ còn 5 đồng.
Lão bèn hỏi Tiểu Vương vì cớ gì mà lại cắt giảm lượng tiền cho ông ấy xuống như thế?
Tiểu Vương bảo rằng chàng vừa cưới vợ. Thế là lão ăn xin lập tức nổi cơn tam bành, xông vào đánh Tiểu Vương và hét: “Sao nhà ngươi dám lấy tiền của ta để nuôi con vợ ấy?”.
Câu chuyện cho thấy sự vô lí lẽ và trơ
trẽn của kẻ tiểu nhân sau khi được người khác giúp đỡ. Lòng tốt nếu cho
đi quá thường xuyên sẽ khiến người nhận cho là “lẽ đương nhiên” và dần
thiếu đi sự tôn trọng.
Vì thế, nếu muốn giúp người, xin hãy cho họ cần
câu và dạy cách câu cá, thay vì cho họ cá miễn phí từ ngày này qua ngày
khác.
Nhận xét
Đăng nhận xét